Chín giờ sáng ngày hôm sau, tại một ngôi nhà nào đó trong một khu chung cư thuộc thành phố Phụng Bình, tỉnh Chiêu Vân“Ông Viên đi thật sự rất đột ngột, ài…” Bạn già của Viên Tuấn Thành ngậm nước mắt kể lại với Triệu Ngọc và Thôi Lệ Châu: “Hôm đó đúng vào ngày tết Lạp Bát*. Ban ngày, ông ấy vẫn rất khỏe mạnh, tới trưa ăn một tô cháo mùng tám tháng Chạp, buổi tối ăn một ít sủi cảo. Nhưng ai ngờ được tới ban đêm thì lại đột nhiên không qua khỏi chứ!”
* Lạp Bát là ngày tết đầu tiên trong tháng Chạp Âm lịch. Mỗi độ mồng tám tháng Chạp hàng năm, tại Trung Quốc hầu như tất cả các gia đình đều ăn Cháo (chè) Lạp Bát. Cội nguồn của ngày tết Lạp Bát: Lạp Bát tức là mồng tám tháng Chạp Âm lịch hàng năm, là ngày cúng tổ tiên, tế thần để cầu mong ngũ cốc được mùa, mọi điều tốt lành của người cổ đại Trung Quốc.
“Bác gái à, lúc xảy ra chuyện thì thầy Viên đang ở đâu vậy?” Thôi Lệ Châu hỏi.
“Ở ngay trong nhà!” Bà cụ nói: “Khoảng chừng hơn chín giờ tối, khi tôi đi múa tập thể về thì đã thấy ông Viên ngã dưới đất rồi. Người mơ mơ màng màng, khóe miệng sùi bọt mép, trông có vẻ vô cùng khó chịu”
“Tôi bị dọa sợ, hỏi ông ấy làm sao vậy. Ông ấy chỉ nói tim rất khó chịu, sau đó liền ôm ngực không nói được lời nào, mặt cũng trắng như tờ giấy vậy! Tôi vội gọi điện thoại cho mấy đứa trẻ, còn gọi 120 nữa… Nhưng mà… Đợi tới khi đưa đến bệnh viện cấp cứu thì đã quá muộn rồi!” Nói đến chỗ đau lòng, bà cụ lại lau nước mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây