Thôi xong!Nghe Trình Lăng Phỉ chuyển sang đề tài này, Triệu Ngọc đã thầm kêu không xong rồi. Cứ thế này thì kế hoạch trở mặt của mình chẳng phải sẽ…
“Đúng vậy, đó là kế hoạch thoát thân sau cùng của tôi!” Nghe Miêu Anh lên tiếng, Trình Lăng Phỉ cũng không thèm vặn lại, chỉ nói: “Dư Phù Sinh đã không còn giá trị nào để tôi lợi dụng nữa, nếu không phải tôi niệm tình khi xưa lão ta có công đỡ súng cứu tôi thì tôi đã ra tay với lão ta từ lâu rồi!”
“Còn chuyện Khương Khoa, hắn ta úp cho tôi một cái sọt lớn đến vậy thì tôi tha cho hắn ta thế nào được?” Ánh mắt Trình Lăng Phỉ trở nên tàn nhẫn: “Thật ra thì đến thời khắc cuối cùng, Dư Phù Sinh cũng phát hiện ra, lão ta định chạy trốn, nhưng tôi đã mua chuộc đám thủ hạ của lão ta từ trước, lão ta không trốn đâu được hết!”
“Ừm… Vậy thì… Triệu thần thám, anh có muốn biết trước khi bị cháy, chuyện gì đã xảy ra ở chuồng bò không?” Trình Lăng Phỉ cười với Triệu Ngọc như thể có việc gì hài hước lắm vậy.
Triệu Ngọc lập tức hiểu ra ý của cô ta, vội bày ra tư thế thà chết chứ không chịu khuất phục, bình tĩnh nói: “Cô thích nói không thì tùy, dù sao thì đó cũng là câu hỏi thứ ba rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây