Một giờ rưỡi trưa, trong phòng riêng của quán lẩu ở huyện Cao Lan“Trên người anh bị thương, tốt nhất đừng ăn thịt dê quá nhiều!” Miêu Anh vừa cầm xấp tài liệu của phòng giám định, vừa dặn Triệu Ngọc.
“Em đùa à, đến huyện Cao Lan mà không ăn thịt dê nhúng thì đến như không đến!” Triệu Ngọc giúp Miêu Anh dọn bát đĩa, cười nói: “Chẳng qua chỉ là vài vết thương nhỏ mà thôi, hồi anh làm phẫu thuật ở Diệu Danh, cũng ăn không ít lẩu dê đâu!”
“Được rồi, tùy anh vậy!” Miêu Anh ngay cả đầu cũng không ngẩng lên, nói: “Triệu Ngọc… Về cái gò đất đó… Pháp y Cao đã mời nhà phân tích dấu chân giỏi nhất của ông ta đến, nhưng mà… tình hình có hơi phức tạp!”
“Hả?” Vừa nghe Miêu Anh nói đến trọng điểm, Triệu Ngọc vội chăm chú lắng nghe.
“Bây giờ đang là kỳ nghỉ Tết, gò đất đó ngày thường vốn là sân vui chơi của bọn trẻ quanh đó, bọn trẻ thường lái xe chơi đùa trên ấy, còn bắn pháo nữa, cho nên các dấu vết cực kỳ lung tung, nếu như có thể chú ý sớm hơn thì tốt quá!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây