Lại là một đêm khuya khó ngủ, gió lạnh rít gào ngoài cửa sổ, lạnh buốt người, cho dù trong phòng có hơi ấm từ lò sưởi, nhưng người vẫn có thể thở ra hơi trắngCũng may là ban ngày khi chờ đợi Miêu Anh, Triệu Ngọc đã ngủ được một giấc rất sâu, lúc này không cảm thấy buồn ngủ cho lắm.
Cũng may nữa là tiểu thư Miêu luôn săn sóc đã sớm mua cho hắn một chiếc áo lông thoải mái dễ chịu để giữ ấm, giúp hắn không bị quá lạnh.
“Lần này… Em để lại Tăng Khả trấn thủ, tiếp tục điều tra vụ án của Ô Phương Phương ở Cục Cảnh sát Thường Minh…” Miêu Anh chui vào chiếc chăn bông thật dày, mệt mỏi nói: “Em lo hai thủ hạ của Ô Phương Phương xử lý không tốt, hoặc là có sơ hở gì đó, cho nên đã phái Ngô Tú Mẫn tới quê của Ô Phương Phương là Tịnh Hải, mà Nhiễm Đào…” Miêu Anh nhìn Triệu Ngọc với vẻ thâm thúy: “Nhiễm Đào còn đang ở Diệu Danh để điều tra tung tích của anh đó! Mọi người… Tất cả mọi người đều rất lo lắng!”
“Tạm thời… Vẫn chưa thể nói cho bọn họ được…” Triệu Ngọc sửa đổi gì đó trên bảng trắng, không quay đầu lại mà nói: “Thêm một người biết tức là có thêm một biến số! Không phải là anh không tin người của chúng ta, mà là lo lắng những kẻ địch thần bí quá cường đại kia! Bọn chúng có thể lợi dụng bạn bè thân thích của anh để áp chế anh, vậy thì cũng có thể lợi dụng bạn bè thân thích của người khác!”
“Ừm, được rồi! Đúng rồi, còn có một số chuyện nữa, em chưa kịp nói với anh!” Miêu Anh lại nói: “Trước đó, đội của Cao Phát Tài ở huyện Cao Lan đã xét nghiệm xong rồi. Thông qua kết quả xác nhận, những bức ảnh và cả phong thư đều là do người khác đặt ở bên trong vách ngăn kéo của nhà Ô Phương Phương!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây