“Cái gì?” Triệu Ngọc giật nảy mình: “Dư Phù Sinh và Ô Phương Phương có quan hệ gì sao? Cái cô này… Cái cô này đúng là không đơn giản chút nào, không ngờ lại có quan hệ với mấy tên tai to mặt lớn như vậy?”“Không phải như anh nghĩ đâu!” Miêu Anh đưa điện thoại di động cho Triệu Ngọc: “Thời điểm mà Ô Phương Phương chính thức tiến vào tổ điều tra đặc biệt, cũng chính là năm con trai của Dư Phù Sinh là Dư Soái bị cảnh sát bắn chết. Tổng cục Hình sự lo Dư Phù Sinh sẽ quay lại báo thù, cho nên đã phái tổ của Ô Phương Phương kín đáo theo dõi.
“Lúc ấy, Ô Phương Phương đã xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, liên tiếp phá vỡ mấy âm mưu của Dư Phù Sinh, còn thiếu chút nữa đã bắt được ông ta! Chính vì có biểu hiện xuất sắc, Ô Phương Phương mới đứng vững chân trong tổ điều tra đặc biệt, về sau còn lên làm tổ trưởng.
“Nhưng mà, năm ngoái…” Miêu Anh tiếp tục giới thiệu: “Thời điểm mà đội trưởng Khúc Bình xảy ra chuyện, chính là lúc Ô Phương Phương được phân công xử lý vụ án viên đá quý bị mất trộm. Ngay sau đó, Triệu Khánh và mấy đội viên đặc công Hồng Bát bị anh bắt được, cảnh sát lúc này mới hiểu Dư Phù Sinh đã ngóc đầu trở lại rồi”
“Bởi vì khá quen thuộc với tội phạm, cho nên Tổng cục Hình sự lại bắt đầu điều phái Ô Phương Phương một lần nữa, để chị ta đi thanh trừ Dư Phù Sinh!” Miêu Anh thở dài: “Nhưng lần này, Ô Phương Phương thất bại, Dư Phù Sinh lại chạy trốn tới hải ngoại, mai danh ẩn tích một lần nữa. Cho nên Ô Phương Phương rất nhanh chóng bị phái về tổ tìm kiếm đá quý bị mất trộm!”
“Mẹ nó!” Triệu Ngọc thở dài: “Chuyện này… cứ như đang vặn bánh quai chèo vậy, thật sự là quá loạn!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây