Ông Trương và Lâm Phàm nằm trên giường, Lâm Phàm cầm chiếc lá màu vàng đặt lên trước ngực. “Ngủ ngon!” “Ngủ ngon!”
Sau đó, hai người cùng đồng thanh nói: “Gà Mái, ngủ ngon!”
Tà Vật Công Kê ngồi ở đó nghe được lời của hai con người ngu xuẩn, cũng không kêu lên, mà nhắm mắt lại, trong lòng thầm nói.
“Ngủ ngon!”
Tà Vật Công Kê nằm vùng bên cạnh hai người này, chung sống trong một khoảng thời gian dài như vậy, cảm giác nó dành cho bọn họ rất kỳ quặc, rõ ràng là đối lập nhau, nhưng không biết vì sao lại có cảm giác khó nói nên lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây