Lâm Phàm: Chỉ có như vậy... Không có ý khinh thường mày đâu (2)
“Lâm Phàm, anh ta coi thường tôi, tôi đã ở đây rồi, vì sao không phân cho tôi, tôi rất thương tâm mà.” Tiểu Bảo lôi kéo cánh tay của Lâm Phàm, biểu hiện rất thương tâm, giống như đang trực chờ khóc tới nơi vậy.
Ngô Thắng nói, “Trẻ nhỏ không tính.”
Tiểu Bảo tức giận hai tay chống mạnh, ngẩng đầu, lớn tiếng nói, “Tôi không phải trẻ nhỏ, tôi đã là người lớn nhỏ, anh chính là đang khinh thường tôi, tôi thân là con trai nhà giàu, bao nhiêu người cũng không dám coi thường tôi, chỉ có anh coi thường tôi, Tiểu Bảo hiện tại rất tức giận, hậu quả rất đáng sợ.”
Lúc này Lâm Phàm giống như người cha cưng chiều con của mình, xoa đầu của Tiểu Bảo, nhìn về phía Ngô Thắng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây