Kim Hòa Lị vô cùng kinh ngạc: “Thủ lĩnh, thật sự phải như vậy sao?”
Độc Nhãn Nam nói: “Một cách nói rất ngay thẳng. Cũng có thể cho nước Hải Vân một lời nhắn, tôi muốn hai bên đều có thể chấp nhận được. Nếu như họ không cách nào chấp nhận được, chúng ta sẽ nhường thêm một bước, thứ đã nung chảy, chúng ta có thể gửi về cho bọn họ.”
“Đương nhiên là phí vận chuyển phải do bọn họ tự mình trả.”
Kim Hòa Lị không ngờ rằng thủ lĩnh lại ác như vậy. Nếu thật sự nói như vậy, tuyệt đối sẽ không có người tin, nhưng không tin cũng không còn cách nào. Lời cũng nói rồi, tin không tin tùy ông, dù sao thì cũng không trả.
Sau khi cô ta rời khỏi văn phòng thì bắt tay vào làm việc này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây