Nhưng cô ta biết Lâm Phàm là bệnh nhân tâm thần, hình như lương đều đã bị đầu tư vào bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.
“Có.” Kim Hoà Lị lấy một ngàn từ trong túi da ra cho Lâm Phàm: “Đây là một ngàn, Nếu anh không có tiền thì có thể đi tìm lãnh đạo, lương ở bộ phận của anh rất cao đấy, không giống người khác đâu.”
Lâm Phàm nói: “Tôi đã từng nói với viện trưởng là lấy tiền lương của tôi để giúp gia đình của tôi, bình thường tôi cũng không tiêu tiền nên có hay không cũng như nhau.”
Anh ta cho rằng làm như vậy là đúng.
Anh ta và ông Trương ra ngoài làm việc giúp Thanh Sơn giảm nhẹ áp lực, là việc mà bọn họ nên làm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây