Hằng Kiến Thu cười khổ nói: “Xem thường? Tôi bây giờ nằm ở bệnh viện, ông cho là tôi sẽ xem thường bọn họ sao?”
Độc Nhãn Nam vỗ bả vai của Hằng Kiến Thu nói: “Yên tâm, chuyện của ông chúng tôi sẽ phụ trách tới cùng, tiền thuốc thang, phí điều dưỡng tuyệt đối thích hợp, chắc chắn sẽ không để cho ông trả.”
“Nhìn tôi trông giống như người sợ không gánh được tiền thuốc à?” Hằng Kiến Thu đến bây giờ còn suy nghĩ chuyện ông ta bị người ta một quyền đánh bay. Rõ ràng dùng tay đánh mà sao lại gãy xương chân?
Vấn đề này ông ta đã thắc mắc từ lâu.
Độc Nhãn Nam an ủi Hằng Kiến Thu, trong lòng rất bất đắt dĩ, người ta là từ trụ sở chính tới, vốn chỉ muốn mau chóng tiễn về sớm. Bây giờ thì hay rồi, sợ là không về được, chắc chắn phải ở lại đây nghỉ ngơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây