Sáng sớm ngày ba tháng tư!
Lâm Đạo Minh vô tình gặp được đại sư Vĩnh Tín ở phòng ăn, ông ta bưng điểm tâm, ngồi một bên nói: “Tối hôm qua đi đâu? Gọi ông ăn cùng một bữa, gọi điện thoại mà không thèm bắt máy.”
“Mệt quá, ngủ.” Đại sư Vĩnh Tín tỉnh rụi nói.
Ông ta sẽ không cho người khác biết chuyện mình đang làm bây giờ.
Người biết càng ít càng tốt. Chẳng may bọn họ mà biết thì nhất định sẽ cười nhạo ông ta. Hơn nữa còn rất khó nói không biết bọn họ có chủ động đi liếm chân Lâm Phàm cùng với mình hay không. Lỡ mà như vậy thì áp lực sẽ rất lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây