Hai bệnh nhân tâm thần nương tựa vào nhau, cùng đi qua mưa gió, tình thân giữa hai người đã sâu như biển, nặng như núi, không thể dao động.
“Tôi sẽ báo thù cho ông. Tôi sẽ không để cho bất kì kẻ nào khi dễ ông.” Lâm Phàm nắm chặt tay thành quả đấm. Sau khi nhìn thấy ông Trương bị như vậy, người chưa bao giờ tức giận thực sự như anh lại có loại cảm giác chưa từng xuất hiện dấy lên trong lòng.
Anh đứng dậy, nhìn Chương Lang Ma đứng ở chỗ kia, rồi thấp đầu đi tới bên cạnh đối phương. Lâm Phàm ngẩng đầu, vừa giận dữ, vừa quật cường nói:
“Tại sao mày hại bạn tao?”
Đứng trước mặt Chương Lang Ma, Lâm Phàm lùn đi rất nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây