Đưa tôi đi cùng với (2)
Ông Trương nói; “Nó cũng không đâu phải của chúng ta, cướp đồ của người khác là không đúng, rất thất đức, Lâm Phàm…”
“Ừm, nói rất đúng.” Lâm Phàm mỉm cười, vẫn chỉ có mỗi mình ông Trương là hiểu anh, suy nghĩ của ông Trương và anh rất giống nhau, không phải của mình, thì lấy làm gì.
Độc Nhãn Nam á khẩu không nói thành lời.
Đây có lẽ là chênh lệch cảnh giới đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây