Con à... lần sau cha không muốn nói chuyện với người bệnh tâm thần nữa đâu (2)
“Thầy Trần, tôi tên Vương Tiểu Quân.” Vương Tiểu Quân chủ động tiến lên phía trước, bắt lấy tay của Trần Kiện Kiện, trước vẻ mặt như ngây dại của đối phương, nói thẳng: “Xin hãy lượng thứ cho tôi không thể bắt lấy tay ngươi, vì bàn tay phải này đối với ta vô cùng quan trọng, ta đã thấy được Chiến Sĩ Ánh Sáng, ta đã dùng chính bàn tay này nắm lấy tay của anh ấy, tôi định cả đời này cũng sẽ không rửa tay đâu.”
Tình cảnh này đối với mấy người trong tổ chức thảo phạt mà nói, bọn họ đều có thể hiểu được, đó là sự kiêu ngạo của Vương Tiểu Quân, là cảnh tượng vĩnh viễn không quên.
Nhưng...
Trần Kiện Kiện khẽ rời ánh mắt, nhìn về phía Trần Tường đứng bên cạnh, Trần Tường chú ý tới ánh mắt của cha, thậm chí cũng đã đọc được ý tứ trong ánh mắt này là gì rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây