Tạ Ngọc ngoan ngoãn đi theo Phó Minh Hành đến nhà ấm trồng hoa bày trí cho chậu hoa lan của Chu Thanh Phù.
Tạ Ngọc đi xung quanh hoa lan một vòng nói: “Chậu hoa lan này có phẩm chất không tồi, cũng có thể miễn cưỡng coi như đủ tư cách.”
Phó Minh Hành nhìn thấy Tạ Ngọc vây quanh hoa lan, nhưng lại không nhìn hắn, thầm hừ một tiếng nói: “Vẫn chưa chịu thành thật nói rõ sao.”
Tạ Ngọc biết tránh không khỏi, chỉ có thể thành thật nói rõ chuyện về hồn khế.
Phó Minh Hành càng nghe, sắc mặt càng giống như bị phủ một tầng sương, “Không giải được khế ước là có ý gì, là sau này tôi đều phải bị cột chung với cậu à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây