Tạ Ngọc giơ tay sờ sờ đầu của mấy bức tượng, mấy bức tượng này hẳn là đã được thiết lập một bộ lưu trình, sau khi hoàn thành liền trở nên có chút ngây ngốc.
Tạ Ngọc càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu: “Bọn họ thật có lòng, ta rất thích món quà này.”
Mạnh Vân nói: “Ngài thích là tốt rồi, lúc này bọn họ đã có thể thở phào nhẹ nhõm.”
Tạ Ngọc thật sự rất thích món quà này, sau khi mấy bức tượng bỏ lại vào trog hộp quà, liền thu nó vào trog nhẫn trữ vật, hắn quyết định sau này sẽ thường xuyên lấy ra chơi một chút, cho dù là những lúc tâm tình không tốt, nhìn thấy mấy bức tượng này cũng sẽ vui trở lại.
Trog lúc mấy người Tạ Ngọc đang nói chuyện, cửa phòng lại bị gõ vang lên, bên ngoài có người đi vào nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây