Tạ Ngọc nói tới đây liền cả kinh: “Nhưng vì sao lại muốn làm cho cô tiểu thư kia vui vẻ, còn kêu anh lái xe đưa đón cô ta, không lẽ là muốn tác hợp anh và vị kia tiểu thư kia.
Phó Minh Hành càng nghe Tạ Ngọc nói càng cảm thấy thái quá, bất đắc dĩ mà nhìn cậu một chút, trog mắt còn có một chút xin tha, “Em đừng có suy đoán lung tung nữa, không có tiểu thư xinh đẹp nào cả, cũng không có đưa đón ai ngoài em.”
Tạ Ngọc cười thầm, kéo dài âm thanh mà 'nga' một tiếng, “Vậy thì càng kỳ quái, không lẽ dì cho rằng em thích mùi hương này sao? Nhưng mà cũng phải nói, mùi này vẫn là rất thơm.”
Phó Minh Hành bất đắc dĩ mà vươn một bàn tay, xoa xoa đầu cậu, lại nhéo gương mặt cậu một chút, xém chút nữa đã bị cảm xúc mềm mại co dãn hấp dẫn, phải dùng ra một chút tự chủ mới có thể rút tay về.
“Rõ ràng là em biết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây