Đông Phương Liên Thanh: “Chúng ta đều sống không được lâu như vậy, không có khả năng vẫn luôn ở bên cạnh đệ, đệ nặng tình như vậy, sau này không có chúng ta, đệ phải làm sao bây giờ? Chúng ta không thể sống, không lẽ đệ cũng không sống tiếp sao. Nếu là như vậy, còn không bằng ở Thương Mông giới tu luyện cho tốt, nơi đó mới là thế giới của đệ.”
Tạ Ngọc không vui, nhấp miệng nửa ngày, vô cùng oán niệm mà nhìn Đông Phương Liên Thanh.
Đông Phương Liên Thanh nhìn thấy Tạ Ngọc không vui, chính mình liền bại trận trước, thở dài nói: “Được rồi, được rồi, là sư huynh nói nặng lời, đệ đừng có tức giận.”
Tạ Ngọc: “Sư huynh, huynh không tin đệ sao.”
Đông Phương Liên Thanh nhìn hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây