Các lão sư nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không phải thật sự đi một trăm năm lâu như vậy là tốt rồi.
Hiện giờ Tạ Ngọc chính là cây đại thụ tinh thần của học viện, có hắn cùng với không có là hai chuyện khác nhau rất lớn.
Phó Minh Hành xong việc liền nói với Tạ Ngọc: “Chỉ cần vẫn còn thông đạo, thỉnh thoảng trở về xem là không thành vấn đề.”
Tạ Ngọc gật đầu, trog lòng đã có tính toán.
“Ca, ngươi mang theo ta đi với, ta cũng muốn kiến thức một chút thế giới kia trông như thế nào, không phải ngươi vẫn luôn kêu ta nhiều xem thế giới bên ngoài để mở mang kiến thức sao.” Từ sau khi Tạ Vô Đăng biết Tạ Ngọc muốn trở lại thế giới kia, liền vẫn luôn cầu xin Tạ Ngọc cho đi theo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây