Lũ vịt hoang nhỏ ngốc nghếch chẳng hiểu gì cả, miệng nhỏ cứ mổ liên tục, ăn rong rất vui vẻ.
Nô Nô vừa cho ăn vừa nghĩ, rồi chợt nhớ ra: “Phải rồi, a mẫu các ngươi ngày nào cũng bơi dưới nước, có phải các ngươi cũng cần tập bơi không? Vậy ta có nên đào cho các ngươi một vũng nước nhỏ không nhỉ?”
Nghĩ vậy, nàng liền nhìn quanh, xem chỗ nào trong vườn sau nhà mình thích hợp để đào một vũng nước nhỏ cho lũ vịt con chơi đùa.
Chỉ là còn chưa nghĩ ra vị trí đào vũng nước thì ngũ quan vốn nhạy bén hơn người thường một chút của nàng cảm giác như có ai đang nhìn mình?
Nhìn theo cảm giác nhưng không thấy ai, ngó nghiêng bốn phía cũng chẳng thấy gì. Nghĩ tới tối qua a mẫu mới nói hàng xóm bên trái đã về, còn bảo không chừng mấy ngày nay sẽ gặp được, cô bé liền lon ton chạy đến bên hàng rào gỗ ở ranh giới hai nhà, hì hục lăn mấy khúc gỗ tròn tới, xếp chồng lên thành bậc thang cao thấp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây