Nô Nô lại còn biết tính toán hơn cả nàng: “Để lại một nửa mai ăn ạ.”
Nhắc đến ngày mai, Mị nghiêm mặt nói: “Nô Nô, có lẽ là mai, có lẽ là ngày kia, a mẫu phải đến ruộng nhà Phùng ông trong thôn làm công thuê. Con và Hoan Nhi tự ở nhà có được không? Kinh ảo và Trúc Sinh cũng ở nhà, a mẫu đã nói với Kinh ảo rồi, ban ngày con và Hoan Nhi ở nhà nếu không có việc gì thì có thể sang nhà Kinh ảo chơi cùng Trúc Sinh.”
“Được ạ.” Nô Nô đáp ngay không cần nghĩ, trước kia ở trang tử cũng đều là cô bé và Hoan Nhi tự ở nhà, chuyện thường ngày thôi mà. Lại nghe nói họ Phùng, cô bé ngạc nhiên hỏi: “Là hàng xóm bên trái nhà mình phải không ạ?”
Mị cười nói: “Là a ông (cha) của hàng xóm bên trái, nhưng ruộng đất đó đúng là của hàng xóm bên trái.”
Nô Nô biết chuyện làm thuê làm mướn, trước đây điền trang bận rộn cũng có người làm thuê bên ngoài đến giúp, cũng biết đi làm thuê cho người ta thì phải thức khuya dậy sớm, rất vất vả, liền ưỡn tấm ngực nhỏ: “A mẫu không cần lo cho con và Hoan Nhi đâu, cơm nước con cũng biết nấu, gà và thỏ con cũng chăm sóc được, con cũng không sang nhà Kinh ảo chơi nữa, sẽ cuốc thêm mảnh vườn nhà mình. Con làm nhiều một chút, a mẫu về nhà có thể nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây