Xem xét lần lượt mấy khu đất và vườn sau xong, Phùng Linh nói: “Đúng là không khác mấy so với lời nàng ấy nói, cây dâu và chá khá nhiều, nhưng có mấy căn nhà vẫn kém hơn so với dãy thứ tư bên phải lý.”
Phùng ảo liếc nhìn nàng ấy một cái, nói: “Kém chỗ nào? Nhà bỏ trống bây giờ đa phần đã hoang phế mấy năm, chọn chỗ nào cũng phải sửa sang lại mới ở được. Bốn trạch mà nhiều nhà cửa thế này, Trọng huynh của ngươi có ở hết được không?”
Phùng Linh ngạc nhiên: “A mẫu muốn chọn bên này hơn ạ? Là vì Trần Công và Trần ảo nhờ vả?”
“Phải mà cũng không phải.”
Bà ngừng lời, Phùng Linh liền ôm cánh tay bà lay lay, hờn dỗi: “Đến lúc này rồi a mẫu còn úp mở cái gì nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây