Thiên tử hạ chiếu đến giờ mới bao lâu, người này chẳng lẽ không nghỉ ngơi một khắc nào sao? Nhớ lại những chuyện Trần Công đặc biệt đến nhà nhờ vả lúc trước, đừng nói Trần Công Trần ảo, ngay cả Phùng ông trong lòng cũng nảy sinh mấy phần thương cảm.
Mẹ góa con côi, quả thực không dễ dàng.
Phùng Linh, người nãy giờ chỉ chào hỏi lúc trước rồi im lặng đứng một bên, cũng đã âm thầm liếc nhìn Mị mấy lần.
Phùng ảo cười nhìn Ngu một cái, “Nghe ra rồi, là một người cực kỳ giỏi giang.”
Quay sang nói với Mị: “Chắc hẳn ngươi cũng biết, việc ba vị Đại phu cấp nhà chia ruộng hôm nay mới xong, ngày mai sẽ đến lượt nhà ta. Cũng tại năm nay thời gian không thuận lợi, bốn khoảnh đất, đến giờ ngoài đậu tương, đậu nhỏ còn miễn cưỡng trồng được, thì đều đã lỡ thời vụ cả rồi. Sang năm vẫn phải nộp tô thuế theo bốn khoảnh, nếu cứ để trống cả ở đó thì sang năm lấy đâu ra mà nộp tô thuế? Chỉ đành tranh thủ trồng, trồng được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Vừa rồi ta ở đây cũng là đang bàn với Kinh ảo, mời Điền ông, Quý Thân và Ngu nhà bà ấy sang giúp nhà ta. Mới hỏi ngươi chuyện nông trang, cũng là muốn hỏi xem ngươi có thể rảnh tay không? Nếu rảnh, đợi bên ta được cấp ruộng đất xong thì sang nhà ta giúp mấy ngày? Một ngày bao ăn hai bữa, trả thêm một thăng rưỡi đậu tương hoặc một thăng thóc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây