“Ta biết, di chúc này dù ta không đồng ý ngươi vẫn cứ lập, ba năm nay ngươi làm việc, ngươi phải tròn đạo hiếu của ngươi, ta không còn gì để nói. Dù ngươi có nói đường hoàng đến đâu, lập di chúc này chẳng qua là để đề phòng ta. Ta tự biết trong lòng ngươi ta không sánh bằng cha mẹ huynh đệ ngươi, ta cũng chẳng so bì. Chỉ một điều, nếu trong lòng ngươi đối với ta, đối với Nô Nô còn một tia áy náy thì hãy đáp ứng một yêu cầu này của ta.”
Giấy cắt đứt quan hệ chính là từ đây mà có.
Bất luận nàng có tái giá hay không, Nô Nô đều do nàng nuôi dưỡng, đạo hiếu Trọng Hưng phải làm, hắn đã làm gấp mười gấp trăm lần rồi, sau này nhà Trọng Hưng không thể lấy hiếu đạo ra để áp chế nàng và Nô Nô nữa, hai mẹ con nàng và nhà đó không còn bất kỳ liên hệ gì.
Còn về phần của Nô Nô là một trăm mẫu đất lại rơi vào tay cha mẹ Trọng Hưng, Mị cười mỉa mai, nói: “Ngươi đã tin đám ruộng đất này là họ giữ hộ Nô Nô thì cứ tin đi, sau này dưới suối vàng hãy mở to mắt mà nhìn cha mẹ tốt của ngươi, nguyện cho ngươi sau khi chết có thể nhắm mắt.”
Người còn chưa tắt thở, đã chúc hắn có thể nhắm mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây