Cuộc Sống Làm Ruộng Ở Tây Hán

Chương 53:

Chương Trước Chương Tiếp

Trẻ con tầm tuổi này, mong đợi và thất vọng đều không giấu được chút nào, cứ canh cánh trong lòng một lúc, Hoan Nhi liền không nhịn được: “A mẫu, hôm nay không có thỏ tới.”

Nô Nô cũng mắt trông mong nhìn a mẫu nhà mình.

Mị cúi người cắt cỏ liên tục hơn một canh giờ, lưng đã cứng đờ, phải vịn tay cẩn thận chống thẳng người từng chút một, không dám làm nhanh, chỉ sợ đứng dậy quá nhanh sẽ bị trẹo lưng. Ấy thế mà nàng vẫn cười được: “Không có mới là bình thường nhất chứ, nếu cứ ở ngoài đồng mà ngày nào cũng có thỏ đâm đầu vào thì cần gì phải cực khổ làm lụng trồng trọt thế này? Cứ mỗi ngày ngồi ở đầu ruộng chờ là được rồi sao? Các ngươi xem có ai ngày nào cũng ngồi đầu ruộng chờ thỏ tới cửa không?”

Hai tỷ đệ đồng loạt lắc đầu.

“Đúng vậy đó, hôm qua là do may mắn thôi, không thể cứ mong ngày nào cũng có vận may như thế. Được rồi, cũng làm việc lâu rồi, các ngươi ngồi lên bó cỏ nghỉ một lát đi.”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)