Phùng Sán đứng ở cổng lý nhìn ra ngoài một cái, lúc này mới quay người lại: “Không ra ngoài đâu Minh Tẩu, vừa rồi sau khi chúng ta vào có người đẩy xe nào tới đây không?”
Minh Tẩu hiểu ra: “Ngươi nói nam nhân chừng hai lăm hai sáu tuổi? Người đẩy một cái vò gốm lớn ấy hả?”
“Phải, người đó tới rồi sao?”
“Tới rồi.” Minh Tẩu đánh giá hắn: “Là người thế nào vậy, hỏi ta về Trọng Hưng, Trọng Hưng mất đã bảy năm rồi mà hắn không biết sao, ta thấy cũng không giống người quen biết Trọng Hưng.”
Phùng Sán hơi híp mắt: “Vậy ngài đã nói gì với hắn chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây