Minh Tẩu nghĩ vậy lại càng thấy buồn cười.
Ông cũng không có con cái, sống một mình, ngày thường trông coi ở cổng lý này, không có việc gì thì vót ít thẻ tre, đan ít đồ vật, gom đủ lại nhờ Trần Lý Khôi mang ra hương thị đổi lấy ít tiền. Thấy Nô Nô dễ thương đáng yêu, cũng không tiếc, lấy một cái giỏ mới đan tặng cô bé.
Nô Nô nhìn cái giỏ cá mới tinh: “Tặng cho con ạ?”
“Tặng ngươi đó, ngày mai lại đi bắt ếch thì dùng cái này mà đựng, xách về nhà thỉnh thoảng nhúng nước, để trong đó có thể sống được lâu đấy.”
Nô Nô nghe vậy mắt liền sáng lên, ếch bị trói không để được lâu, dễ chết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây