Người đều chết hết rồi, còn lại một mình hoàng đế ngồi trên ngai vàng của y, vậy làm hoàng đế còn có ý nghĩa gì nữa.
Phùng Ông nghe xong lời này, trong lòng mới xem như ổn định ba phần.
Trở lại trong lý, tự nhiên là tiết lộ tin tức này cho Trần Lý Khôi trước, trong hương còn chưa biết sẽ loạn thế nào, căn bản không lo xuể việc truyền tin xuống các lý phía dưới trước.
Trần Lý Khôi đang ngồi ở hữu thục cạnh cổng lý, cũng không phiền phức, chỉ cần nói sơ qua chuyện bố cáo là được.
Về đến nhà, Phùng ảo nghe tin tức cũng có cùng suy nghĩ với Phùng Ông, nhưng bà lạc quan hơn Phùng Ông nhiều, chỉ buồn rầu một lát rồi nói: “Vẫn là chuyện tốt, nhà ta nhiều đất mà, đất tốt nhà chúng ta đều chưa bán, Sán thì khỏi phải nói, bốn khoảnh lận. Thành Đô thành kinh đô rồi, vậy sẽ không thiếu người, đến lúc đó lương thực nhà mình cứ tích trữ, dưa rau dư thừa có thể đem đổi lấy ít tiền bạc, biết đâu ngày tháng lại khấm khá hơn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây