Cuộc Sống Làm Ruộng Ở Tây Hán

Chương 134:

Chương Trước Chương Tiếp

Nô Nô nghe thấy nhiều thứ như vậy, thấy lửa bếp đã tắt, rất muốn mở nắp xem thử, nhưng nhìn đôi tay nhỏ dính đầy bùn của mình, đành thôi. Chỉ hỏi: “Chúng ta đã ăn bữa chiều rồi mà, sao bây giờ lại nấu đồ ăn?”

Trừ hai ngày trước phải đợi a mẫu về ăn thịt ếch, dành lại một nửa bữa chiều để ăn vào buổi tối, Nô Nô lớn từng này thực ra chưa mấy khi ăn khuya. Nên mới có câu hỏi này.

Mị liếc nhìn cô bé một cái, nói: “Con mời Phùng thúc phụ và Ác Ly đến giúp chúng ta đào ao đó thôi, con xem bận rộn đến muộn thế này rồi, đầm đất còn dùng chày đá nặng như vậy, có mệt không? Cho nên chúng ta tự nhiên phải nấu một bữa cơm tiếp đãi.”

Nấu bữa cơm này, thứ nhất là để cảm ơn Phùng Sán và Ác Ly đã giúp đỡ, tiện thể cũng muốn sửa cái thói quen quá thân thiết không chút giữ kẽ với người khác của Nô Nô.

Với người khác thì không sao, nhưng một nam tử trẻ tuổi như Phùng Sán, trời đã tối muộn mà còn ở vườn sau nhà nàng giúp làm việc, để người ngoài nhìn thấy sẽ nói thế nào?


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)