Cuộc Sống Làm Ruộng Ở Tây Hán

Chương 133:

Chương Trước Chương Tiếp

Nô Nô vui vẻ nhận việc đưa nước này, lanh lảnh dạ một tiếng, bưng khay nhỏ đi ra ngoài.

Đợi Nô Nô đi rồi, Mị nhìn vầng trăng khuyết đã lên cao dần trên bầu trời, lắc đầu: “Còn phải nện đáy ao nữa, việc này phải làm tới bao giờ mới xong?”

Nhưng Phùng Sán thật sự có lòng tốt, có lẽ đúng như câu hắn nói lúc trước, đã giúp thì giúp cho trót.

Nàng lại lấy từ trong tủ ra một cái vại sành sạch và một cái bát sành, quay về phòng ngủ, nhờ chút ánh trăng lọt qua cửa sổ mà mở tủ gỗ chứa lương thực, suy nghĩ một lát, rồi bốc một nắm kê vàng vào vại sành, lại bốc một nắm lúa mạch, một nắm nhỏ đậu đỏ, một nắm nhỏ đậu xanh, hai quả táo đỏ vào bát sành.

Không phải nàng hào phóng đến mức lúc này còn lấy lương thực ra đãi khách.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)