Trong vườn sau, những người đào ao giờ chỉ còn lại hai chú cháu Phùng Sán và Ác Ly.
Ác Ly không có suy nghĩ gì khác, thằng bé giúp nhà Nô Nô đơn thuần chỉ vì Nô Nô là người bạn nhỏ đầu tiên thằng bé kết giao sau nhiều năm rời núi ra ngoài, cũng là người đối xử tốt nhất với thằng bé.
Nhưng Phùng Sán thì lại khác.
Hắn đã hai mươi ba chứ đâu còn là mười lăm mười sáu, chút tâm tư mơ hồ nảy sinh trong lòng từ lần đầu gặp a mẫu của Nô Nô, chính hắn hiểu rõ. Tò mò thì tìm hiểu, thích thì tiếp cận, giúp nàng đương nhiên không thể giấu giấu giếm giếm không cho nàng biết, đó không phải phong cách hành sự của Phùng Sán hắn.
Vì vậy hắn rất bình tĩnh, làm việc còn gắng sức hơn lúc nãy, đương nhiên, khóe môi cũng nhếch càng cao hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây