Ác Ly không biết người lớn có thích nghe những lời này không, nhưng thằng bé lại bất giác cong mắt lên, bên môi cũng nở một nụ cười rất nhạt.
Nô Nô không để ý, cô bé đang nhìn quanh bốn phía, nhìn một vòng rồi nói với Ác Ly: “Gần đây chắc là hết ếch rồi, nhưng nhiêu đây cũng đủ một bát đầy ụ, huynh xách cái giỏ lại đây đựng vào đi, chúng ta đổi chỗ khác.”
Rồi mắt sáng lấp lánh bàn với Ác Ly: “Đổi chỗ khác rồi, huynh dạy ta bắt ếch xanh cừ khôi như huynh được không?”
Ác Ly nhìn cô bé, rất muốn nói học được cái này thật không dễ dàng, đó là sự chuẩn xác phải luyện hàng ngàn lần trong rừng mới có được.
Quan trọng nhất là, bờ đầm nước này cỏ cây um tùm, thằng bé vừa nhìn qua, chắc chắn không chỉ có một con rắn. Lại nghĩ đến phản ứng của Nô Nô khi thấy rắn ban nãy, Ác Ly liền lắc đầu nguầy nguậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây