Nàng sốt ruột giậm chân, đi tới giúp Tạ Đồng tìm ngọc bội trên giường.
Ban đêm tối đen, trong phòng cũng không thắp đèn, mò mẫm tìm kiếm một hồi, mới từ dưới đống rơm tìm ra được ngọc bội.
“Đây rồi, đây rồi, Đồng Nhi, chúng ta đi mau.”
Vừa dứt lời, bên ngoài vang lên tiếng vó ngựa hỗn loạn, xen lẫn vài tiếng hí ngựa.
Khương Vãn thót tim, nhìn ra ngoài cửa sổ, những ngọn đuốc kia đã ở cách đó không xa. Vài tên Thát Tử xuống ngựa trực tiếp xông vào nhà dân, vài tên khác tiếp tục tiến về phía trước, nếu bây giờ nàng dẫn Tạ Đồng ra ngoài, chắc chắn sẽ lọt vào tầm mắt của bọn chúng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây