Khương Vãn hỏi: “Chàng không sao chứ?”
“Ta không sao.”
Phương Thục Nương chạy đến hiện trường, nhìn thấy Dương Văn Sam bị mấy người vây đánh, nước mắt lập tức rơi xuống, “Tướng công!” Nàng ta bất chấp tất cả chạy đến bên cạnh Dương Văn Sam, chắn trước người hắn ta, những người khác thấy một nữ nhân xông vào, theo bản năng dừng tay.
Dương Văn Sam nhân cơ hội thoát ra, che chở Phương Thục Nương lùi về phía sau, nhíu mày nói: “Sao nàng lại đến đây?”
Trên mặt Dương Văn Sam có vài vết xước, khóe mắt còn có thêm một vết bầm tím, Phương Thục Nương đưa tay sờ sờ khóe môi hắn ta, im lặng khóc. Lương tổng kỳ cười nhạo bên cạnh, chế giễu nói: “Hai vị thật là khác biệt, đánh nhau còn cần nương tử ra mặt trợ giúp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây