Nhận thức của Tống thị cũng giống như những người già mà Khương Vãn từng gặp, bị bệnh thì không muốn đi viện, chỉ sợ tốn kém.
Nàng biết có nói gì Tống thị cũng không nghe, nên cũng không muốn phí lời.
Tống thị lại hỏi: “Nương nghe nói dạo này con lên núi đưa cơm cho người ta, là chuyện gì vậy?”
“Là quân lính đồn trú lên núi tu sửa đường xá, có một số quân hộ không có ai mang cơm nước, con thấy vậy nên làm chút buôn bán nhỏ.”
Khương Tam Nương khinh thường nói: “Tài nấu nướng của tỷ cũng dám mang đi buôn bán?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây