Nhưng hiện nay lại chặn đường lui của họ, hơn nữa còn đưa ra lựa chọn rẻ hơn, vậy họ còn không đổ xô sang đó sao?
Sắc mặt Phương Thục Nương lại càng thêm tái nhợt: “Vãn nương, chúng ta phải làm sao bây giờ? Nếu như mọi người biết giá cả bên đó, e là…e là sẽ bỏ chúng ta mà đi hết…”
Nàng ta vừa dứt lời, đã có hai quân hộ đi tới: “Khương nương tử, chúng ta muốn thương lượng với ngươi một chút.”
Khương Vãn hỏi: “Hai vị định đến lấy lương thực về, rồi đến chỗ hỏa đầu quân ăn sao?”
Hai quân hộ nhìn nhau, vẻ mặt áy náy nhìn Khương Vãn: “Bên đó chỉ thu năm đấu gạo… Nương tử cũng biết, mỗi tháng chúng ta nhận được bổng lộc chẳng được bao nhiêu, thật sự là…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây