Khương Vãn cười đáp trả: “Vị phu nhân này, ta là thê tử do tướng công ta đường đường chính chính cưới hỏi, cho dù ta xuất thân nhà quê, tướng công ta cũng chưa từng ghét bỏ ta, ý của ngươi là, muốn tướng công ta hưu thê để cưới thê tử khác sao? Ồ, ta quên mất, năm đó hôn sự của ta và tướng công, là do phu nhân Trung Dũng Bá tự mình tác hợp.”
Chu thị xấu hổ nói: “Đúng là như vậy... Năm đó Tắc An phạm lỗi, chúng ta ở Ninh Hạ lại không có người quen, chỉ có thể để Tắc An thành gia lập thất, có người chăm sóc hắn, để Bá gia ở kinh thành khỏi phải lo lắng.”
Có người cười nói: “Ai mà biết được có chăm sóc tốt hay không, hay còn truyền những thói hư tật xấu ở quê nhà cho Định quốc công, đến cả hiếu thuận với phụ mẫu cũng quên.”
Khương Vãn không chút sợ hãi: “Nhưng chẳng phải Bá gia đã đoạn tuyệt quan hệ với tướng công ta rồi sao?”
“Tình thân ruột thịt, sao có thể dễ dàng đoạn tuyệt? Đó chỉ là lời nói lúc tức giận của Bá gia, bây giờ các ngươi đã trở về, nên đoàn tụ với nhau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây