Khương Vãn nói như chuyện đương nhiên: “Thuốc men đắt đỏ như vậy, hơn nữa mỗi lần lấy thuốc đều phải đi xa, chàng cứ sắp xếp ổn thỏa, đến lúc lấy thuốc thì đến chỗ ta lấy tiền là được.”
Tạ Dực kinh ngạc: “Chẳng lẽ nàng muốn mở thêm một tiệm nữa ở huyện Vân sao? Số tiền trong nhà không đủ để nàng vừa mở tiệm vừa mua thuốc cho Đồng nhi đâu.”
“Mở tiệm lúc nào cũng được, bệnh tình của Đồng nhi không thể chậm trễ.” Khương Vãn nói: “Hơn nữa, nếu không có chàng, việc buôn bán của tiệm mì cũng sẽ không tốt như vậy, tiền mở tiệm, sau này kiếm lại là được.”
Trong lòng Tạ Dực cảm xúc lẫn lộn, hắn nói lời cảm ơn với Khương Vãn, đồng thời hỏi nàng có còn muốn hòa ly với hắn ta hay không.
Khương Vãn cân nhắc tình hình hiện tại, ở thời đại này, không thể nào sống độc thân cả đời, hơn nữa thân phận của Tạ Dực thỉnh thoảng cũng có thể bảo vệ sự an toàn cho nàng và cửa tiệm, nên nói hiện tại nàng chưa có ý định đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây