“Không phải đã gặp rồi sao? Chờ chị dâu tìm hiểu rõ ràng, sẽ dẫn muội đi tìm huynh ấy.”
Dù sao cũng đã nhìn thấy Tạ Dực, tiếp theo cứ đi từng bước một là được.
Thời gian không còn sớm, ngồi xe ngựa lâu như vậy, Khương Vãn cũng mệt mỏi. Nàng bế Tạ Đồng lên giường đất, ra ngoài quan sát một chút, không phát hiện điều gì khác thường, lúc này mới yên tâm trở về phòng nghỉ ngơi.
Thời tiết quá lạnh, tay chân đều lạnh cóng. Khương Vãn chui vào trong chăn ủ ấm tay, ngồi tựa vào đầu giường suy đoán xem rốt cuộc hôm nay là có chuyện gì.
Ấn tượng của nàng về Cao Bách hộ không tốt, vì vậy nàng không cho rằng hắn ta tìm đến mình là có chuyện gì tốt. Nhưng đến Chu phủ rồi, còn sắp xếp chỗ ở cho nàng, thật sự giống như đang mời một vị đầu bếp vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây