Khương Vãn vô thức sờ soạng bên hông hắn, nhưng lại không sờ thấy bình rượu, ngược lại sờ trúng eo hắn.
Tạ Dực hít sâu một hơi, như thể đang cố gắng kìm nén cơn giận, nói: “Không phải chỗ đó, xuống dưới một chút.”
Hơi thở phả vào tai, nghe thấy lời nói kỳ quặc này, mặt Khương Vãn hơi đỏ lên, thầm oán trách trong lòng, nàng đang quay lưng về phía hắn, làm sao biết được là chỗ nào.
Tuy oán trách, nhưng nàng không dám chậm trễ.
Sờ soạng một hồi, nàng cuối cùng cũng tìm thấy bình rượu, phát hiện miệng bình được nút kín bằng một mảnh vải.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây