Nghe thấy ông nội hỏi, Điền Vĩnh Quý ngồi trên mép giường, cúi đầu nhỏ tiếng nói: “Ông nội, cháu muốn đi học.
Anh ta vừa mới nói xong thì mợ cả nhà họ Điền đứng dậy, nói với con trai mình: “Học cái gì, đi học cũng không phải là vì để tương lai đi làm sao? Nếu như con học giỏi, có thể thi đậu đại học, thế thì tiếp tục học, con học đến đâu mẹ chu cấp cho con học đến đó. Nhưng thành tích học tập của con như thế nào con không rõ sao? Con có thể thi đậu đại học không? Thi không đậu còn lãng phí thời gian? Một cơ hội tốt như vậy, bỏ lỡ thì không còn nữa đâu.
Điền Vĩnh Quý nghe vậy cúi đầu không nói gì, anh ta biết những lời mà mẹ mình nói đều có lý, tất cả cũng chỉ vì muốn tốt cho bản thân anh ta, nhưng mà anh ta muốn học tiếp mà, cho dù không được thông minh nhưng anh ta cũng thích đi học.
Thấy con trai không chịu, cậu cả nhà họ Điền cũng khuyên giải: “Vĩnh Quý, con đừng cố chấp, mẹ lời mẹ con đi. Trường các con năm ngoái một khóa hơn 200 người, cuối cùng số người có thể thi đậu đại học, bao gồm cả đại học và cao đẳng mà cũng chỉ được mười mấy người. Với thành tích đó của con, nói chung cũng không tệ, nhưng mà có thể vào top 10 toàn khóa không? Không vào được top 10 thì có chắc thi đậu đại học không? Không thi đậu đại học, chỉ với cái bằng cấp ba thì có tác dụng gì? Vẫn nên tìm một công việc ổn định hơn.
Điền Vĩnh Quý nghe vậy ngẩng đầu lên, thấy cả nhà đang nhìn anh ta, ông nội, cha mẹ, và các anh trai dường như cũng đều tán thành với cách nói này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây