Tôn Biền thấy vậy thì đặt tạp chí xuống và nhặt những tờ giấy đó lên, phát hiện vài bức thư và một tờ giấy Tuyên được viết bằng bút lông.
Tôn Biền tò mò mở mảnh giấy viết thư ra, đó là một bức thư do một người tên Anh viết cho bạn mình, đại khái là ánh sáng đã đến, các trường đại học ở thủ đô lần lượt mở cửa trở lại, bảo bạn của anh ấy chuẩn bị sẵn sàng, bởi vì người thân và bạn bè của anh ấy ở đây đều đang làm việc chăm chỉ cho anh ấy, và anh ấy có thể quay lại đoàn tụ với họ bất cứ lúc nào.
Để động viên bạn mình, người đàn ông tên Anh còn đặc biệt gửi một bản tác phẩm thư pháp của mình cho bạn mình cùng với bức thư.
Tôn Biền đọc xong thì bỏ bức thư xuống, lấy tờ giấy Tuyên dài kẹp giữa các trang, các góc đã bắt đầu ố vàng, cô cẩn thận mở ra thì thấy trên đó viết bằng mực đậm: Thiên hành kiện, quân tử dĩ tự cường bất tức*. (Dịch nghĩa: Trời dịch chuyển mạnh mẽ, người quân tử tự cường phấn đấu vươn lên không ngưng nghỉ.)
Trong tác phẩm không có nhiều từ nên độ dài không lớn lắm, ở phía cuối có ký tên, Tôn Biền nhìn kỹ dòng chữ một lúc lâu mới nhìn ra được hai chữ Khô Thiền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây