Không, thời gian không ngừng lại, nó vẫn luôn không ngừng trôi qua, bốn năm không gặp, ân sư đã già rồi, không những tóc bạc trên đầu ngày càng nhiều, mà ngay cả kính lão cũng đeo lên rồi.
“Em đến rồi à, vào đi. Uống trà xong, chủ nhiệm khoa Điện tử, học viện Vật lý, Đại học Bắc Kinh quay lại nhìn thấy học trò kiêu hãnh lúc trước của lớp mình, bèn đặt tách trà xuống, gọi anh vào.
“Thầy Lý, lâu ngày không gặp, sức khỏe của thầy thế nào? Hầu Kiến Quân nghe lời bước vào văn phòng, cung kính chào hỏi thầy giáo của mình.
“Cũng được, mỗi ngày đấu trí đấu dũng với đám nhóc, cảm thấy mình cũng trẻ hơn nhiều.
Hầu Kiến Quân cũng từng trải qua thời kỳ đó, nghe thầy giáo cảm khái, anh không khỏi mỉm cười hiểu ý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây