Theo như kế hoạch ban đầu, Hầu Kiến Quân sẽ về nước sớm hơn Tôn Biền một thời gian, ngày mà Tôn Biền kết thúc công tác là vào cuối tháng chín.
Hai người xa nhau chắc cũng khoảng hơn một tháng, đối với điều này Tôn Biền có chút không nỡ, nhưng mà chỉ cần nghĩ đến lần này sau khi về nước thì hai người không cần phải chịu đựng cuộc sống xa quê, cô lại bắt đầu vui trở lại.
Dựa theo sự sắp xếp lúc trước của hai người, Viên Đạn phải đi theo cùng Hầu Kiến Quân về nước, như thế sau một tháng cách ly, nó có thể thuận lợi ở Bắc Kinh.
Vài ngày trước khi Hầu Kiến Quân về nước, Tôn Biền bận rộn thu dọn đồ đạc cho anh và cả chú chó, đợi sau khi cô sắp xếp tất cả hành lý, đặt hành lý ký gửi ở một bên và hành lý xách tay ở một bên khác, đi ra khỏi phòng lại phát hiện chồng sắp cưới của mình đang ngây người ngồi trên sô pha trong phòng khách, anh vừa xoa đầu chú chó vừa thất thần, hình như đang đắn đo gì đấy.
“Anh sao thế? Vẫn còn việc sao, hay là thủ tục vẫn chưa làm xong? Tôn Biền thấy vậy quan tâm đi lại hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây