Lúc Tôn Biền đi ra từ ký túc xá của Trương Lôi, biểu cảm trên mặt vẫn rất mơ hồ, làm thế nào cô cũng không ngờ sẽ có chuyện như thế này, một thời gian dài như vậy, vậy mà cô không nhận ra một chút gì cả, quả nhiên lão Hầu nhà họ nói cô có lúc đầu óc không nhạy bén, đúng là không sai chút nào.
Đặng Lập Thanh với Kiều Kiến đợi trên xe có chút sốt ruột rồi, khi thấy cô quay lại, hai người đều gọi cô mau lên xe, ba người cố gắng về đến lãnh sự quán trước mười giờ tối.
Vừa mới về đến ký túc xá, Tôn Biền liền gọi điện thoại cho Hầu Kiến Quân để báo bình an, sau khi nói chuyện vài câu, Tôn Biền nhớ lại chuyện xảy ra lúc nãy ở ký túc xá Trương Lôi.
“Ôi, cậu ấy đã nói ra rồi à, cứ tưởng cậu ấy sẽ không nói.
“Cho nên mọi người đều biết, thật sự chỉ có mình em không biết?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây