“Sợ anh lo lắng đó, cũng giống như anh sợ em lo lắng thôi. Nên không có gì ngại cả, là người đều có giới hạn, lúc đến giới hạn sẽ thấy khó chịu, cảm giác này ai trải qua đều sẽ hiểu. Kiến Quân, chúng ta nghiêm túc nói rõ, giống như anh nói, cơ hội học lên cao ở Massachussetts quá quan trọng, từ bỏ dễ dàng rất đáng tiếc, chuyện này không chỉ đáng tiếc với mỗi mình anh. Nếu như một tuần gặp một lần, lúc nào cũng có thể liên lạc với nhau, cả hai chúng ta đều có thể chấp nhận việc này, vậy sau khi nghỉ tết xong em sẽ làm đơn xin đơn vị, đến New York làm việc, từ đó đến Boston cũng chỉ đi máy bay một giờ, lái xe đến Massachusetts của chỗ anh cũng chỉ ba bốn giờ. Với hai chúng ta chuyện này cũng không là gì, anh yên tâm học, em sẽ vừa ở đây làm việc vừa học thêm.
“Nhưng nếu anh cảm thấy không được, hai chúng ta sẽ về nước, sống cuộc sống an ổn thoải mái của chúng ta.
“Nếu có thể tiếp tục yên tâm học tập tất nhiên là anh rất vui vẻ, nhưng mà, có thể được không?
“Em cảm thấy có thể bàn bạc, em là quan thư ký đầu tiên đến Singaopre, bây giờ đã hoàn thành xong công việc, cân nhắc về vấn đề cá nhân một chút hẳn không có vấn đề gì.
“Được, vậy anh chờ em.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây