Trong phòng bếp lửa đang bập bùng, Tôn Biền đang xào đồ ăn, thấy em trai đi vào thì nhỏ tiếng hỏi: “Thế nào rồi?
“Cũng khá tốt, anh Kiến Quân đang ngồi trên giường sưởi trò chuyện với cha mẹ và anh cả, cha chúng ta đang thẩm tra chính trị, mẹ chúng ta hỏi tới ngọn ngành, anh trai ở bên thỉnh thoảng bắn lén. Mặc dù tình hình chiến đấu trông có vẻ rất kịch liệt, nhưng bầu không khí vô cùng nghiêm túc và hoạt bát, anh Kiến Quân ứng phó rất thành thạo, trước mắt cha mẹ có vẻ rất hài lòng, chị không cần lo lắng nữa.
Tôn Biền bị mấy câu tường thuật hiện trường của em trai làm cho dở khóc dở cười, vốn dĩ cô rất lo lắng nhưng giờ cũng an tâm phần nào, nếu như em trai còn có thể có lòng đến đùa giỡn thì chứng tỏ mọi thứ thực sự vẫn thuận lợi thật.
“Thế thì tốt, chị cũng sắp nấu xong rồi, chỉ còn một món, em mang bàn với bát đũa lên giúp chị đi.
Tôn Biền nghe vậy liền dọn bàn sưởi ở phía trước ra, sợ một bàn không đủ, sáng nay cậu sang nhà chú Tề kế bên để mượn thêm bàn dọn ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây