“Như thế thì em cũng xem là nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, có thể thấy Khoa phiên dịch và cả ban tổ chức bên kia cũng rất tin tưởng vào năng lực của em. Em đang lo lắng cái này sao? Anh cảm thấy hoàn toàn không cần lo, nhất định em có thể làm được mà. Lúc Hầu Kiến Quân nói những lời này, anh cảm thấy vừa vui mừng vừa tự hào, xuất thân từ một gia đình quân nhân, anh có sự hiểu biết sâu sắc về từ đất nước.
Sự dũng cảm, kiên trì, kiên nhẫn và cống hiến, những phẩm chất tuyệt vời này mà thế hệ quân nhân và những người tiên phong lớn tuổi sở hữu, đều có thể tìm thấy ở Hầu Kiến Quân.
“Nếu như tổ chức đã tin tưởng em thì đương nhiên em có lòng tin có thể hoàn thành nhiệm vụ tổ chức giao cho em, nhưng điều em muốn nói với anh không phải cái này.
Tôn Biền sắp xếp lại từ ngữ trong đầu rồi mới lên tiếng nói: “Chủ nhiệm khoa ngoài nói với em những điều này, còn tiết lộ một số liên quan đến sắp xếp công việc cho em sau khi tốt nghiệp. Nhà trường có ý sắp xếp em tiếp tục học nghiên cứu sinh, nhưng mà phía công sứ Trương bên kia cũng từng biểu thị, nói nếu như lần này em ở trong đoàn tiếp đón Singapore biểu hiện xuất sắc, ông ấy có ý mời em đi cùng qua Singapore công tác làm việc, hơn nữa còn bảo lưu hàm chức thư ký bậc 3 và công việc của em.
Tôn Biền nói xong những điều này thì cô không nói nữa, chỉ là nghiêng đầu cẩn thận quan sát Hầu Kiến Quân, còn đối phương thì trầm tĩnh một hồi sau mới lên tiếng nói: “Thế bản thân em có suy nghĩ gì?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây