Tôn Ký nghe xong ra sức vò đầu, nhai nửa trong cùng của củ cải rồi nuốt xuống, nói: “Về? Về bằng cách nào? Chú không biết khí thế lúc đầu cháu ra khỏi nhà như thế nào đâu, ông trời thứ nhất, cháu thứ hai, trên thế giới này không ai thứ ba, nhưng kết quả thì sao, đúng là ứng nghiệm với câu nói đó của cha cháu rồi, xã hội dạy cháu làm người rồi.
“Thế chị cháu đến khuyên cháu, cháu vẫn không về?
“Làm gì còn mặt mũi nào quay về? Cháu không sợ chú chê cười chứ lúc nãy cháu đang gắng gượng, bây giờ cả người cháu từ trên xuống dưới cộng lại cũng không đủ một tệ tiền. Đi theo chị cháu, chị ấy tinh tế như thế, hỏi một cái là biết hết, bảo chị ấy mua vé xe cho cháu quay về rồi được anh trai cháu đón, thế cháu ở trong nhà xem như là ngóc đầu lên không nổi rồi.
“Cháu nhìn ra rồi, con người này một khi trở nên giàu có, cấp bậc cũng sẽ đi lên theo, đi đến đâu ai cũng gọi là người giàu, thì thật sự tưởng rằng mình là đại gia, nhưng trên thực tế, đánh hiện nguyên hình thì nhóc con vẫn là nhóc con, cháu chính là tên nhóc con đó.
Tề Đại Long, người đang im lặng lắng nghe, nghe vậy, đút tay vào túi, lấy ra một xấp tiền nhỏ nhét vào tay Tôn Ký, Tôn Ký giật mình vội vàng đẩy lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây