Tôn Ký nghe vậy không có trả lời, bởi vì cậu không biết nên trả lời như thế nào.
“Thôi được rồi, cháu không muốn nói thì chú cũng không hỏi nhiều, cháu muốn đi đâu?
“Về Bắc Kinh. Lần này thì Tôn Ký trả lời rồi.
“Được, lát nữa ăn cháo xong, chú đi hỏi thăm giúp cháu, xem thử có vé xe không.
Được sự giúp đỡ của người chú nhiệt tình, Tôn Ký đã mua được một vé ghế cứng về Bắc Kinh, khi xuống tàu, cậu lao ra khỏi ga và đặt chân lên mảnh đất Bắc Kinh, nơi mà cậu tưởng mình đã quen thuộc, nhưng không ngờ bây giờ lại có cảm giác như đang ở một thế giới khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây